Thiên Mệnh

Thiên Mệnh

1 0 1

Cô một nữ nhân mạnh mẽ, xinh đẹp, kiêu căng xem mình là tâm điểm của vũ trụ, "trên đời này thứ gì Vương An Phách này không có đuợc cơ chứ"....Cho đến khi cô gặp đuợc anh, cô mới biết đuợc rằng có những thứ cô dùng tất cả mọi thứ cô có cũng không chiếm được, lần đầu tiên trong đời cô khóc, khóc một cách thê lương, đau đớn tận tim gan, "tại sao em làm biết bao nhiêu chuyện vì anh, nhưng đến cuối cùng anh lại không tin em cơ chứ, còn cô ta chỉ dùng một chút thủ đoạn thì anh liền tin ngay" tim cô đau đến nỗi chỉ mong nó thôi ngừng đập, thế giới này không còn anh, cô không còn gì cả, cô không muốn sống những ngày tháng cô độc như truớc đây nữa. Nhưng cô không biết rằng đằng sau đó có rất nhiều bí mặt, cô chưa từng được biết.Trích:" Lâm Gia Hiên nhìn xem hôm nay em làm gì cho anh này" Cô cười rạng rỡ duới tia nắng buổi sớm mai, đôi mắt lấp lánh, ngón tay thon dài quấn đầy băng gạt chìa ra hộp cơm còn ấm nóng cho anh.Anh đón lấy, liết về phía tay cô, một tia đau lòng lé lên trong tim " bàn tay trái chưa kịp giấu đi của cô cho thấy, cô đã bị rất nhiều thuơng tích khi nấu ăn cho anh, không nỡ để cô thất vọng, anh cố tỏ vẻ ăn rất ngon miệng, nhưng thật ra chúng còn khó ăn hơn cả món đồ đã bị thiu, nhưng trên guơng mặt hoàn mỹ ấy lại ánh lên tia ấm áp, cô vì anh bắt đầu thay đổi.…

[Xuyên Không- Ngược] Ngộ Kiến • Vô tận

[Xuyên Không- Ngược] Ngộ Kiến • Vô tận

103 18 4

Quân Dao ta đường đường là viên ngọc trân báu của thừa tướng phủ, lại còn là cháu gái của Hoàng hậu cao quý. Ta biết ngoài người nhà ra, chẳng có ai thật lòng muốn ở bên cạnh ta cả. Ta ương bướng, lạm quyền, ích kỷ chỉ biết nghĩ bản thân,..ta biết chứ, nhưng ta vẫn hoài cô độc. Hắn đối với ta chính là ánh trăng sáng trên bầu trời cao,hoàn mỹ xinh đẹp nhưng có cố gắng đến mấy cũng không tài nào chạm tới. Ta bất chấp theo đuổi tình yêu dù biết rằng mình không nên yêu hắn bởi kết cục cũng chỉ là khổ đau, nhưng con tim ta vẫn hằng mong tấm chân tình này có thể được đáp lại. Nhưng không, ta biết rồi Mặc Lam Lăng, ta biết ta sai rồi, ta không được yêu người nữa, không tổn hại đến nàng ta nữa. Vậy nên, làm ơn dừng lại được không?........... Đã là hoàng tộc thì luôn phải giữ cho mình hai bộ mặt. Ta cũng không phải ngoại lệ. Là kết tinh của một thoáng chân tình thiên tử kia, ta lại càng phải dè chừng, cẩn thận. Cho đến ngày kia, nàng như một tiên nữ được phái xuống trần thế đã chiếm trọn trái tim ta. Ta đã đuổi theo, giành lấy, bảo vệ người con gái như bông hoa sen trắng kia, bất chấp tất cả chiếm lấy hoàng vị. Nhưng tại sao ngươi cứ năm lần bảy lượt phá hoại hạnh phúc đôi ta. Nàng ấy không còn nữa, ta làm sao sống nổi? Quân Dao!!! Dù cho có phải bị đày xuống địa ngục, ta cũng sẽ kéo ngươi theo cùng!!!Vòng lặp vô tận, biết bao giờ có thể kết thúc? Ân oán tình thù, biết bao giờ mới dừng lại ?Link art đây nhé các nàng: https://l.facebook.com/l.php?u=https%3A%2F%2Fi.pinimg.com%2Foriginals%2F14%2Fbe%2F11%2F14be11f278f44499aca93248d7af…